Tuesday, February 5, 2013

Khoảng trời pha lê

Chẳng mong hoàng tử đến nữa đâu. Thật đấy! Đã vỡ rồi một khoảng trời pha lê.


Xa xôi lắm cái thời thích mộng mơ
Ngây thơ tin vào truyền thuyết phép lạ
Thế mà đôi lúc giữa dòng đời hối hả
Chợt nhớ về chuyện cổ tích ngày xưa.
Giày thủy tinh chân ta thử chẳng vừa
Đành làm kẻ dư thừa đêm vũ hội
Ừ, hoàng tử thì đâu bao giờ có lỗi
Khi trót quên lời hứa cùng lọ lem.
Đập từng hạt dẻ ta cố tìm xem
Điều ước mơ được mang tên hạnh phúc
Bà tiên nhân hậu chắc sẽ hiện ra đúng lúc
Vẩy đũa thần để cứu lấy tình yêu.
Nhưng ta chỉ thấy nước mắt tuôn rất nhiều
Vào giây phút cỗ xe chợt hóa thành quả bí
Cung điện bừng sáng, chuông ngân vang báo hỉ
Chào đón người, người ấy nào phải ta.
Ta bây giờ không còn tự hỏi mình trong xót xa
Tại sao phép màu lại tan nhanh như vậy
Chẳng mong hoàng tử đến nữa đâu. Thật đấy!
Đã vỡ rồi một khoảng trời pha lê. 

Song Nhi
(Tôi làm thơ)

No comments:

Post a Comment

Popular Posts