Góc Tâm Hồn Nhỏ - Tuổi thơ tui gắn liền với những buổi trưa. Vào giờ đó, con nít trong xóm đi ngủ hết, riêng tui lại…long nhong bên ngoài vì ba mẹ bận đi làm. Ba mẹ không an tâm để cho tui ở nhà một mình, nên khóa cửa nhà, gửi tui vô nhà nội gần đó. Đợi đến khi nội ngủ, tui rón rén chạy ra ngoài. Và khi đã đi được một quãng khá xa, tôi nhảy cẫng lên như vừa được “thả”. Mỗi buổi trưa của tui luôn đầy ắp kỉ niệm. Là con gái, nhưng tui cực kì quậy và nhây. Trưa, trời nắng chang chang, tôi dang đầu trần đi lon ton khắp xóm. Ngồi một mình không ai chơi cùng, tôi bèn…trèo lên cây xoài ngồi chơi, sau đó nhảy ùm xuống từ độ cao gần…một mét. Làm đi làm lại liên tục cũng chán, tôi bắt đầu bứt lá lốt ở gần đó, cuốn chặt, rồi cắt thành từng sợi. Tôi tự chơi đồ hàng, vừa vào vai người bán, vừa đóng vai…người mua. Đến tầm chiều, con nít trong xóm ngủ dậy, tui bắt đầu chơi với chúng. Tụi tui bày ra đủ trò, có những trò lạ đến mức…chắc chỉ có con nít xóm tui chơi. Ví dụ như thảy thun (vạch ra một ô ma trận 10 x 10, trong đó ghi đủ số, thảy thun trúng số bao nhiêu thì sẽ được tặng bấy nhiêu thun), cò cò dí (đứa nào “bị” sẽ phải nhảy lò cò và dí những đứa còn lại trong khoảng sân giới hạn, đứa nhảy lò cò đụng trúng ai thì người đó thua), đập tường (một kiểu chơi cực kì khó hiểu mà đến tận bây giờ khi nhớ lại, tôi luôn thắc mắc, tại sao chúng tôi lại có thể chơi trò đó suốt một thời gian dài được nhỉ…) Ngày ấy, chúng tui đều là con nhà nghèo. Sau giờ học buổi sáng, mỗi đứa đều có một khoảng thời gian khá dài để ăn ngủ, nghỉ ngơi, chơi đùa. Thường thì tụi tui hay “trốn ngủ trưa” để được đi chơi cùng nhau ở khoảng sân cực rộng giữa xóm (luôn cố gắng chơi im lặng hết mức có thể để không bị phát hiện). Nhưng nếu bị phát hiện rồi thì chỉ cần…mè nheo ba mẹ một chút, giả vờ ngoan ngoãn một tí, là xong. Những buổi trưa năm đó thường khiến tui bị “no đòn” khi mặt đen như cột nhà cháy, quần áo bẩn thỉu, đầu nóng như lò lửa. Nhiều lần tui bị mẹ cấm cửa cả tuần liền. Nhưng tui không bao giờ hối hận, thậm chí còn ngưỡng mộ sự liều lĩnh thời bé thơ của mình. Nếu được sống lại lần nữa vào ngày này năm đó, chắc chắn tui sẽ…quậy hơn, nghĩ ra những trò độc hơn, và tiếp tục rủ bọn con nít trong xóm trốn ngủ vào buổi trưa để bày ra những trò độc lạ mà chỉ có con nít mới hiểu… Demi Twinkle ® |
Sunday, March 3, 2013
Những buổi trưa trong miền kí ức
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Popular Posts
-
Blogger có rất nhiều cách giúp người dùng đăng bài nhanh chóng lên blog của mình thông qua các thiết bị di động, nhưng thật sự bạn có biết n...
-
Hôm nay trang chủ Google Việt Nam cho đăng một logo đặc biệt đánh dấu nhật thực toàn phần sẽ diễn ra với độ che khuất 1,080 quan sát được ở...
-
Đây là bài viết thứ 4 trong loạt bài với chủ đề “ Social Media - Giá của sự miễn phí “. — Tên của bài viết này được copy từ câu rao nổi tiến...
-
NTFS-3G for Mac OS X Hệ điều hành MacOS X vốn chỉ cho đọc các phân vùng có định dạng NTFS. Với trình điều khiển NTFS, bạn có thể đoc/viết dữ...
-
Có chàng nọ đi mua găng tay để tặng bạn gái. Anh ta nhờ em của người yêu đi theo tư vấn. Trong khi anh ta mua đôi găng tay thì em của bạn gá...
-
David Foster Wallace Có một câu nói hay được Chris Anderson quote vào “The Long Tail”, nôm na như sau: “Lý do các chương trình truyền hình t...
-
Dường như đã quá quen thuộc với tên gọi mà cả thế giới biết đến “gã khổng lồ phần mềm”, Microsoft cũng muốn góp phần bên cạnh nhà sản xuất p...
-
Search là một trong những task chính của TRECVID hàng năm. Đây là task khó nên so với concept detection task, task này có ít nhóm tham gia ...
-
My first fortnight in Sydney passed and the only social media entity I’m surrounded by is neither Google, Yahoo nor Twitter, but Facebook. M...
-
Dưới đây là phần 5, với 10 Web Apps rất hay và không thể không biết, hehe tranh thủ marketing 1 tí. Danh sách này có một số ứng dụng mình ưa...
No comments:
Post a Comment