Chị Hoa có bài Tweet hay không Tweet?, trong đó có đoạn đề cập đến vấn đề ngôn ngữ được sử dụng trên Twitter:
Do đó, khi một tờ báo nói “giới trẻ Việt Nam” (một cụm từ bị báo chí lạm dụng tới mức cứ nghe đến là sởn gai gà) khi tham gia vào Twitter thường dùng tiếng Anh vì họ cảm thấy khó khăn khi sử dụng tiếng Việt trong phạm vi giới hạn chỉ có 140 ký tự. Nói như vậy hóa ra “giới trẻ Việt Nam” nói giỏi tiếng Anh hơn tiếng Việt? Bởi vì diễn đạt trong vòng 140 ký tự đủ một ý, một chuyện, một ý tưởng, một bình luận, bằng ngôn ngữ mẹ đẻ đã là quá giỏi rồi, đừng nói tới ngôn ngữ mới chỉ quen biết tối đa là được 1/3 cuộc đời. Báo chí nhảm nhí! Xin lỗi các bạn, nhưng “hãy động não trước khi động bút” (mượn lại từ của các bạn nhé!).
Đánh trực tiếp. Nhưng nói vậy tức là bỏ qua một thực tế: chính vì tiếng Anh không hiểu rõ bằng tiếng Việt, khi viết không có lựa chọn nào khác là sử dụng cấu trúc đơn giản nhất có thể. Một câu tiếng Anh trên Twitter, dù sai hay thiếu, vẫn dễ bỏ qua hơn. Thà thấy người ta dùng tiếng Anh như vậy còn hơn là để “văn hoá Twitter” góp phần đẩy nhanh tốc độ hủy hoại ngôn ngữ tiếng Việt.
Tái bút: Tớ đang nhờ mẹ (dạy văn đại học) tìm xem thử liệu có tài liệu nghiên cứu nào thử thống kê xem độ dài trung bình của một câu tiếng Việt là bao nhiêu chữ hay không. Nếu không, có lẽ vài bữa nữa thi xong tranh thủ viết một chương trình nhỏ chạy thống kê để xem thế nào.
Xem đầy đủ bài viết tại http://www.nguoitapviet.info/2009/04/27/1393/
No comments:
Post a Comment