Em thích hoa màu tím, thích viết lang man về những nỗi buồn trong cuộc sống, chỉ là chia sẻ, đơn giản vậy thôi!
Hoa hồng không dành cho anh - cho em! |
Có một thời gian dài anh đã đến bên em. Cùng em đi qua những mùa giông bão, đón ngày mưa, đợi chờ ngày nắng. Có một thời gian mình ngồi bên nhau, dù không nói gì cũng thấy lòng bình yên lạ. Mối quan hệ đặc biệt ấy, không ai nói với ai điều gì nhưng cả hai đều dành một vị trí thật quan trọng trong tim cho đối phương - [dường như] không ai có thể thay thế.
Một lần, em tình cờ biết anh thích hoa hồng, nhất là hoa hồng nhung. Anh cười nhiều hơn, nói nhiều hơn. Khoảng thời gian thật khác. Em lại trở về với khoảng trời của riêng mình, không buồn, không vui. Chẳng phải em từng cầu chúc anh có được niềm vui thật sự của riêng anh sao? Vậy mà, khi anh vui cười, không ngớt những lần "nguyện cầu" cùng hoa hồng, em lại thấy buồn, hụt hẫng như mất một thứ thì quan trọng. Em thật ích kỷ và hão huyền.
Em không ghét hoa hồng. Nhưng hoa hồng cũng không nằm trong danh sách yêu thích của em. Có lẽ, bản thân em đơn thuần không thích hợp với một loài hoa mang sắc màu rạng rỡ. Nhất là hồng nhung. Màu đỏ tươi của đóa hồng nhung không mang lại cho em cảm giác yên bình. Và nhất là... hoa hồng có gai - sắc nhọn! "Hoa hồng không dành cho em!".
Và rồi, thời gian cứ thế trôi. Khi mọi thứ có vẻ như đã trở về vị trí của nó. Lúc mà em và anh chưa hề biết nhau. Em lại quanh quẩn trong chính con phố của mình, vuốt ve nỗi buồn, trăn trở niềm vui. Sống những ngày phải sống. Thực sự, em vẫn quan tâm đến vui buồn của anh, dù chưa một lần nói ra lời. Một tuần, một tháng, một năm... [có thể ngắn hơn thời gian ấy], từ lúc nào anh lại trở về với anh của ngày trước, ngày chưa hề biết em. Quay cuồng với bản thân, nhốt mình trong những trắc ẩn của cuộc sống.
Lâu lâu vẫn nhận được email của anh hoặc những tin nhắn yahoo ngắn gọn, đơn thuần như những người bạn đơn thuần. Chỉ là em không trả lời, anh cũng không muốn nhận trả lời. Vì em biết một điều, anh cần không phải là những câu chuyện không đầu không cuối của em, là những lo toan vụng vặt trong cuộc sống. Điều anh cần là đóa hồng nhung đẫm sương, kiêu sa, lung linh trong nắng, đóa hồng của riêng anh.
Chúng ta lạc mất nhau. Mất đi mối quan hệ đặc biệt khi nào. Anh - em đã đi qua một khoảng thời gian thật vất vã. Anh gắng tiếp cận hoa hồng du bản thân mang nhiều thương tích. Em đứng xa xa vọng ngóng mà sao lại thấy buốt đau?!
Hoa hồng của anh vẫn kiêu sa trong mưa gió. Em tiếc một điều: Hoa hồng cũng không dành cho anh!
Nguồn:
No comments:
Post a Comment