Xuất phát từ một bài viết của họa sĩ Trịnh Cung về nhạc sĩ Trịnh Công Sơn với những chi tiết gây tranh cãi, nhưng thú vị hơn cả là qua đó dấy lên cuộc thảo luận về văn hóa ứng xử của cả những cá nhân ngoài đời cũng như tầng lớp báo mạng. Bài viết ban đầu của Trịng Cung Trịnh Công Sơn & Tham Vọng Chính Trị1, trong đó có đoạn:
Trong một lần bất bình vời Hoàng Hiệp về việc bị kiểm điểm, TCS đã chửi thẳng vào mặt Hoàng Hiệp ngay tại trụ sở Hội Âm Nhạc TP HCM:”Mày là thằng mặt L–2!”.
Talawas lập tức có bài viết Văn Hóa Ảo Có Ngưỡng Hay Không? về vai trò của ban biên tập ở đâu trong việc bỏ qua cách sử dụng ngôn ngữ của bài viết của Trịnh Cung:
Nhưng thiếu gì cách để gửi thông điệp đó đến người đọc mà không gây cảm giác ói cho họ. Chỉ cần bớt đi vài ký tự là vấn đề đã khác hẳn. Đối với các ban biên tập của các văn đàn tự do như Da mầu, talawas, phải chăng họ đang muốn dùng sự thả lỏng này để tạo ra sự tương phản với lối kiểm duyệt ngặt nghèo trong truyền thông nhà nuớc?
Tuần Việt Nam (VietnamWeek) có được một đoạn đáng để suy ngẫm trong bài viết có tự đề Ứng Xử Với Thông Tin Trái Chiều Về Nhân Vật Nổi Tiếng:
Độc giả bao giờ cũng có nhu cầu truy vấn sự thật. Hành trình truy vấn đó có thể khởi đầu bằng một giả thiết sai, nhưng đó cũng là một cách để bắt đầu.
Chú Thích Trong Bài:
- vì có khả năng trang web này bị chặn ở Việt Nam, tớ sử dụng phiên bản lưu bởi Google Cache
- một chữ tục mà bản thân tớ cũng không muốn xuất hiện trên NTV, cho dù thật sự nó có xuất hiện
Xem đầy đủ bài viết tại http://www.nguoitapviet.info/2009/04/10/1239/
No comments:
Post a Comment