Chiều nay không có em trong thói quen mỗi ngày, có thấy thiếu vắng gì đó không anh? Ngày mai chưa thấy em về qua lối cũ đường mòn chân quen, anh có nhớ em nhiều nữa không?
Một ngày em vu vơ với thế giới bên ngoài, vu vơ với nỗi nhớ anh. Em thảnh thơi riêng mình không vướng bận chuyện ngày hôm qua và ngày mai, mải mê với từng cánh bướm nhỏ, ngắm ngía từng bông hoa dại ven đường, hà hít hương đồng nội, thỏa thuê tung sức với bầu trời tự do. Ngày đó em là mình có tiếng nói chân phương, không hoa mĩ, không gọt và khắc những nỗi buồn âm ỉ cháy.
Phải chăng em đang là một góc khuất nhỏ trong bóng tối tâm hồn anh, em nghĩ vậy. Biết lòng nhau mà chẳng thể tự do vỡ òa niềm vui khi gặp gỡ để trao cho nhau những cái ôm nồng nàn xiết chặt tay trong vòng tay. Tình yêu thầm kín cứ âm ỉ cháy mãi, cháy mãi như muốn thổi bùng lên ngọn lửa đỏ lòng. Dường như càng dồn nén càng muốn vỡ bung ra để chảy trôi cảm xúc yêu thương. Hỡi ơi, điều ấy khó quá bởi em chỉ là một bóng nhỏ giữa đêm khuya đen thẫm màu trong tim anh. Lặng lẽ thâm trầm, an phận nhỏ bé vô thường. Dù anh có dành cho khoảng trời yêu thắm thiết cũng chẳng thể đứng nhìn em hạnh phúc tay với vòng tay đan kết hẹn hò. Ngoài ánh sáng anh đâu nhìn rõ khoảng nhỏ trong em đang lạnh lùng giữa bóng tối trời đêm.
Ngày xa em, anh có nhớ nhiều không? |
Hôm nay em rời xa anh dành đôi lúc cuộc sống riêng một mình, không còn thấy em như mọi lần vẫn thấy, anh có nhớ gì không? Nhớ và nghĩ đến em dù phút giây nhỏ nhoi ngắn ngủi mà thôi? Có đoạn đường nhỏ anh đi lại mãi có lẽ cũng thấy cô đơn, vắng em như mỗi lần đo từng viên gạch đỏ, đếm từng bước chân trong xế chiều, tâm tư có ngỡ ngàng thấy trống trải, thấy bơ vơ?
Hẫng hụt phút giây để biết lòng anh vẫn còn có em trong ngăn tim nhỏ mỗi khoảnh khắc tâm hồn.
Ngẫm lại cái chân tình lâu nay ta có, hình như anh quên mất tự lâu rồi. Có ai mua cái tình tôi không? Tình yêu đó "ai bán mà mua, ai cho mà lấy, ai thừa mà xin". Ta không mua bán, không xin nhau từng hạnh phúc bé mọn nhưng ta đã cho nhau ngọt ngào ấm êm dù mỗi đêm về qua phố nhỏ nhớ nhau từng lời nói, từng nụ cười mênh mang ấm áp. Xa em, anh có nhớ nhiều lắm không anh?
Em với nỗi nhớ anh tới cồn cào gan ruột, từng khoảnh khắc trôi đi lại hằn lên trên trái tim hồng một niềm thương vô bờ bến. Chỉ lo nơi anh hiu quạnh thân mình, thương về phương ấy bạc lòng ngóng đợi tin nhau. Cứ dồn nén tâm tư, cứ khắc khoải đợi chờ để biết người anh thương giờ nơi nao có ấm lòng khi một mình đi xa.
Vẫn bình yên anh yêu ạ. Em vẫn là em như mọi ngày, có biết nơi ấy anh mong chờ nên em sẽ sớm quay về với giấc mộng ngủ ngon. Đừng lo lắng, đừng bận tâm vì ngày mai em sẽ trở lại. Hãy mở lòng, mở rộng cả vòng tay ôm em thật chặt để em cảm nhận anh đã nhớ em nhiều biết bao nhiêu.
P/S: Ngày vắng xa anh, xa mọi người... ngày off với tất cả nhớ thương.
(Sưu tầm)
No comments:
Post a Comment