Friday, July 12, 2013

Người thua cuộc

Đêm bồn chồn lo lắng, ly cà phê đắng an ủi tôi người thua cuộc trong vụ định giá cuộc đời em.
Người thua cuộc
Người thua cuộc
Tôi đã đi qua 37 mùa trăng, những gì tôi đã gặp, đã nghe trên đường đời bụi bặm đã cho tôi những say mê ngọt ngào pha lẫn cả ngậm ngùi và cay đắng. Để tôi mơ mộng cõng mình qua những cơn mưa. Nhớ một mùa thu đã qua đêm nào giữa lối nhỏ trăng mờ, tôi bắt gặp cặp môi em nồng nàn như lửa, da thơm, mái tóc thơm và bàn tay thon thả cũng thơm. Tôi được thơm nhờ bởi cơn gió chuyển từ em sang. Sau đó mãi mãi đi xa bỗng một ngày hóa thành hoài niệm.

Giữa cuộc sống bộn bề lo toan, khi ta nhớ, lúc lại quên. Đã mấy mùa hoa mai nở đến rồi lại đi, rải những tàn ngơ ngác xuống con đường xưa tôi và em thường bước và đợi chờ nhau. Tôi không còn nhớ rõ kỷ niệm ngọt ngào giữa tôi và em có còn hay đã phai mờ theo mưa gió thời gian.

Nhặt lên những kỷ niệm rưng rưng, vuốt ve âu yếm, bỗng thấy mình yếu đuối quá
Nhặt lên những kỷ niệm rưng rưng, vuốt ve âu yếm, bỗng thấy mình yếu đuối quá
Có một ngày mưa giăng, khoác lên trời tấm khăn voan choàng mỏng. Đó là ngày Xuân chưa qua mà Hạ còn nấn ná, chiếc xe hoa đưa em về phương trời xa mà không phải về phía nhà tôi. Giọt lệ lăn ra từ khóe mắt em hòa vào không gian mặn chát rơi về đất, mà tôi không biết là em khóc vì quá hạnh phúc hay là vì… Chiếc xe đưa cô dâu như một biển cấm những tín đồ mơ mộng dễ nhớ, khó quên, không hề toan tính nhưng tôi nào đâu dám bước qua.

Tôi trở về nhà, đường đi ngắn sao đường về dài thế, đêm bồn chồn lo lắng, ly cà phê đắng an ủi tôi người thua cuộc trong vụ định giá cuộc đời em. Tôi thành kẻ đơn phương ôm ấp nỗi nhớ. Thời gian tàn nhẫn gió mưa lấp bằng những kỷ niệm, chỉ có trái tim tôi còn mang vết bỏng tội tình mà em cố ý để quên. Nhặt lên những kỷ niệm rưng rưng, vuốt ve âu yếm, bỗng thấy mình yếu đuối quá. Cơn gió trở mình cho những nụ tầm xuân kịp về làm nên một tháng giêng.
Nguồn: 24h

No comments:

Post a Comment

Popular Posts