Monday, July 8, 2013

Nuốt nước mắt nhìn em theo chồng

Chứng kiến cảnh người ta trao nhẫn cưới cho em, anh đã không kìm được nước mắt....
Nuốt nước mắt nhìn em theo chồng
Nuốt nước mắt nhìn em theo chồng
Thời gian thấm thoát trôi nhanh quá, phải không em? Đã gần một năm trôi qua kể từ ngày em buông tay theo tình duyên mới. Và chỉ sau một tháng, em đã lên xe hoa với người ấy, để lại anh với nỗi đau day dứt...

Biết em vô tâm, biết em không lựa chọn mình để đi theo người đàn ông khác nhưng sao trong trái tim anh vẫn chẳng thể nào quên được em…

Em còn nhớ ngày chúng ta quen nhau, gặp nhau là vào tối sinh nhật lần thứ 22 của anh không? Kể từ khi vừa nhìn thấy em, trái tim anh đã đập rộn rã vì em. Anh cứ nghĩ ngày chúng mình gặp nhau, em là món quà vô giá mà ông trời đã ban tặng cho riêng anh. Em mãi mãi là của anh… nhưng điều đí không được như anh mong đợi.

Đúng là cuộc đời đâu ai biết trước chữ ngờ? Ngày em nói lời chia tay, trái tim anh đau đớn vô cùng... Cảm giác nhói đau ấy dai dẳng trong suốt thời gian dài, nó còn đau đớn hơn cảm giác mình mất đi người mẹ yêu quý nhất, lúc anh 16 tuổi,

Một năm kể từ khi quen em, yêu em, đối với anh thời gian đó không quá ngắn nhưng cũng không đủ dài. Chừng đó thời gian để chúng ta có những khoảng thời gian bên nhau thật hạnh phúc, để anh và em hiểu nhau hơn, để anh thấy yêu em nhiều hơn và trao trọn trái tim mình cho em!

Tại sao em lại lấy người đó, mà không phải là anh?
Tại sao em lại lấy người đó, mà không phải là anh?
Ngày em nói lời chia tay, anh đã ngỡ ngàng hỏi lý do vì sao. Em bảo: “Em đã là con gái 21 tuổi rồi, em không thể chờ đợi anh thêm được nữa”. Dù anh cố năn nỉ: “Hãy cho anh một năm nữa để anh cố gắng chăm chỉ làm thêm kiếm tiền, để lo cho đám cưới và tương lai hạnh phúc của hai đứa, để em không phải khổ sở vì lấy một thằng nhà nghèo như anh làm chồng”. Nhưng em vẫn xua tay bỏ rơi anh.

Em có biết từ ngày em nói tiếng chia tay ấy, anh đã không có đêm nào ngủ được ngon giấc vì nỗi nhớ em, nhớ đến khoảng thời gian hai đứa hạnh phúc bên nhau. Nghĩ đến em, nước mắt anh lại chực trào ra và cảm giác nhói đau cứ xâm chiếm trái tim anh.

Chưa đầy một tháng xa nhau, em và người ấy đã đến gửi anh tấm thiệp hồng mời dự đám cưới. Anh cười… nụ cười chua chát. Anh đã suy nghĩ rất nhiều và quyết định sẽ tham dự đám cưới em.

Dù sao em cũng là người anh yêu thương nhất. Nhưng em cũng là người phá tan đi bao tình cảm hai đứa đã từng vun đắp. Em là người đã bóp nát trái tim anh… nhưng không vì thế mà anh hận em, khinh ghét em. Anh vẫn muốn được nhìn thấy người mình yêu thương rạng rỡ trong niềm hạnh phúc!

Trước khi đến dự đám cưới em, anh đã tự nhủ lòng mình: “Phải cố gắng tỏ ra thật vui, đừng để người ta thấy khuôn mặt buồn rầu, đau khổ của mày. Vì mọi người xung quanh và bạn bè mày nhìn thấy khuôn mặt rầu rĩ như vậy, họ chỉ thương hại mày thôi!”.

Nhưng em biết không, khi nhìn thấy cảnh người ấy trao nhẫn cưới cho em, anh cảm thấy cuộc đời này sao lại bất công với anh quá! Anh đã bỏ thời gian thật nhiều để ở bên cạnh người mình yêu và đỡ đần mọi công việc trong gia đình em. Anh đã từng là một thành viên quan trọng trong gia đình em… nhưng saa người trao nhẫn cho em là người kia, mà không phải là anh?

Anh chàng kia, anh ta đã giúp gì cho em mà em lại chọn làm chồng? Lúc ấy, trong đầu anh lại đặt ra những câu hỏi: “Ai là người bên cạnh em để em tựa vào vai khi em khóc và tâm sự mỗi khi em buồn? Hay em lại đòi bỏ nhà ra đi chỉ vì lớn tiếng với đứa em gái sinh đôi của mình, mà mẹ em lại bênh vực nó?”. Rồi em sẽ gọi điện cho anh bảo rằng: “Em sẽ bỏ nhà ra đi, anh đừng tìm em nữa!”. Sau cú điện thoại đó, ai sẽ là người chạy xe máy thật nhanh để đến nhà em? Em đâu có biết, con đường đến nhà em gập ghềnh như thế mà anh vẫn lao như con thiêu thân, bất chấp cả tính mạng chỉ vì không muốn em sẽ làm điều gì đó dại dột. Và ai sẽ là người ở bên cạnh em, phụ giúp nhà em những ngày mùa gặt lúa, đào mương, tưới tiêu, nhặt hạt điều, đập đậu…?

Khi nghĩ về những khoảng thời gian đó, anh đã không thể cầm được những giọt nước mắt của mình. Và anh đã bật khóc trong tiệc cưới của em…

Giờ đây ngồi nghĩ lại, em vẫn cảm giác nhói đau ấy. Phải chăng trái tim anh quá yếu đuối trong tình yêu? Nhưng sau những gì mà em dành cho anh, anh vẫn sẽ luôn chúc cho em mãi được hạnh phúc bên người mà em đã chọn.

Anh mong người đó sẽ yêu em như anh từng yêu em, em nhé!
Nguồn: 24h

No comments:

Post a Comment

Popular Posts