Những ngày xưa… |
Em ngồi xếp lại những ngày xưa
Những ngày mưa và những ngày nắng
Ngày tóc xanh và hồn phơi phới lắm
Ngày mơ mộng, giả buồn tập làm thơ
Ngày ta gặp đây ngày tràn gió
Gió đẩy gió đưa mối duyên mình
Em vô tư hồn nhiên chưa vương vấn
Anh vô tình chưa tính chuyện xa xôi
Rồi chẳng biết từ khi nào chợt đến
Nỗi nhớ từ đâu chợt len lén dâng lên
Rồi vu vơ những niềm vui nho nhỏ
Vu vơ buồn, hờn giận cũng vu vơ
Một ngày nắng anh nói tiếng yêu em
Má đỏ vùng vằng em bắt đền anh đấy
Nụ hôn đầu vụng dại biết mấy
Mối tính đâu e ấp đơm hoa
Ta cùng qua bao ngày mưa nắng
Qua những con đường nối tiếp những khúc quanh
Những bồng bột ngông nghênh thời trẻ dại
Nông nổi vô tình làm đau nhau
Rồi từ đâu mà ta dần xa nhau
Em không nói, còn anh không thể biết
Trách anh, trách em, hay trách duyên mình hết
Trách chi cho buồn nặng bước đi
Ngày chia ly mùa đông buốt giá
Cầu chút mưa cho em giấu giọt buồn
Anh bước về phía không em xa lắm
Em đứng lại ngổn ngang những ngã đường
Em tồn tại cố lấp đầy trống trải
Cất công đi tìm mình của ngày xưa
Có hay chăng lòng đã chết bao giờ
Nhịp ơ thờ gõ tiếng ngày chơ vơ
Anh đã rời xa những ngày xưa lâu lắm
Thôi chẳng mong gì, nhớ làm chi
Đi đi anh, xin đừng ngoảnh lại
Nhìn chi anh, ngày ấy qua lâu rồi
Em cũng yên sau ngày tháng đắp bồi
Biết mỉm cười khi ngắm nhìn quá khứ
Thôi anh cứ quên và em sẽ nhớ
Những ngày xưa… riêng em giữ cho mình
Nguồn: 24h
No comments:
Post a Comment